MÔ HÌNH GIAO TIẾP CỦA MEHRABIAN
MÔ HÌNH GIAO TIẾP CỦA MEHRABIAN
Năm 1967, trong một nghiên cứu có tiêu đề “Inference of Attitudes from Nonverbal Communication in Two Channels“, nhà tâm lý học Albert Mehrabian tiết lộ dữ liệu mới mang tính đột phá, liên quan đến tầm quan trọng tương đối của thông điệp bằng lời và không bằng lời.
Trong nghiên cứu ban đầu của mình, Mehrabian đã xem xét sự kết hợp khác nhau liên quan đến thái độ “tích cực”, “trung lập” và “tiêu cực”, được thể hiện thông qua biểu hiện trên khuôn mặt và giọng nói.
Ví dụ, ông sử dụng từ “có thể” để kiểm tra xem mọi người đánh giá cảm xúc của người khác tốt thế nào. Từ “có thể” được coi là có ý nghĩa trung lập. Sau đó, được đọc với giọng nói tích cực, trung lập và tiêu cực, người nghe phải đánh giá thái độ của người nói, chủ yếu dựa vào giọng điệu của họ.
Nghiên cứu cho phép Mehrabian xem xét tầm quan trọng tương đối của ba yếu tố trong giao tiếp: từ ngữ, giọng điệu và nét mặt. Ông muốn tìm hiểu xem yếu tố nào có trọng lượng nhất để biết liệu chúng ta lắng nghe nhiều hơn những mọi người nói hay để ý đến cách họ nói.
Khi hoàn thành nghiên cứu, Mehrabian kết luận rằng, trong tình huống liên quan tới cảm xúc và thái độ, biểu hiện trên khuôn mặt là yếu tố quan trọng nhất, tiếp theo là giọng điệu. Từ ngữ được nói ra ít quan trọng nhất.
Là một phần nghiên cứu, Mehrabian, cũng nghiên cứu ảnh hưởng của “giao tiếp không nhất quán”, khi mà biểu hiện trên khuôn mặt hay giọng điệu rõ ràng trái với từ ngữ được sử dụng. Vậy, khi không có sự nhất quán theo cách này, yếu tố nào thực sự được mọi người chú ý đến nhất? Họ phản ứng với từ ngữ, giọng điệu hay ngôn ngữ cơ thể? Một lần nữa, Mehrabian kết luận rằng mọi người phản ứng với ngôn ngữ cơ thể và giọng điệu nhiều hơn lời nói, từ ngữ. Ví dụ, nếu từ “Biến đi!” được nói với giọng điệu tích cực (mặc dù ý nghĩa của nó là tiêu cực), người nghe sẽ giải thích tình huống tổng thể một cách tích cực.
Sử dụng những phát hiện tổng thể của mình, Mehrabian đã tạo ra công thức thể hiện tầm quan trọng tương đối của các yếu tố khác nhau trong giao tiếp về cảm xúc hoặc thái độ:
Tổng cảm xúc/Thái độ giao tiếp = 7% lời nói + 38% giọng điệu + 55% biểu hiện khuôn mặt.
Kể từ khi xuất bản, nghiên cứu của Mehrabian đã trở nên rất nổi tiếng, cả trong tài liệu giao tiếp lẫn phương tiện thông tin đại chúng. Nhưng tất cả thường xuyên bị đánh giá và diễn giải sai.
Sai lệch xảy ra khi mọi người cho rằng công thức của ông áp dụng cho mọi tình huống giao tiếp. Nhưng Mehrabian đã làm rõ trên trang web của mình rằng nghiên cứu của ông chỉ áp dụng với tình huống giao tiếp liên quan đến cảm xúc và thái độ. Ông nói rằng “Nếu một người không nói về cảm xúc hay thái độ của họ, phương trình này không áp dụng được.”
Nguồn: Internet
Không có nhận xét nào